TIÊU HẠ
Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013
Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013
Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013
VIẾT CHO HIỆN TẠI
Em đã chót say anh...bằng thứ men say nồng nàn , đắm đuối
Không còn những ngày vời vợi, nỗi nhớ rong ruổi người dưng...
Anh đừng để những cơn mơ ngủ quên, rồi bỗng chốc hóa thành cũ kỹ
Qúa khứ nào chẳng phải đợi một mớ hỗn độn những niềm đau.
Không còn những ngày vời vợi, nỗi nhớ rong ruổi người dưng...
Anh đừng để những cơn mơ ngủ quên, rồi bỗng chốc hóa thành cũ kỹ
Qúa khứ nào chẳng phải đợi một mớ hỗn độn những niềm đau.
Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012
TLV LỚP 7: CẢM NGHĨ VỀ NGƯỜI BẠN THÂN
Từ khi bước
chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn
bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ
những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi
quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất, người luôn đồng hành với tôi
trong mọi niềm vui, nỗi buồn, không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng
“bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.
Minh Anh học
cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với
nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ
khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc
xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh
Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn
có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh.
Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả
là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi,
bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn
nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất
thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường
như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như
chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi
giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn
nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn.
Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác
như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn
không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quên được
hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn
say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng
thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ
Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.
Dáng người
nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh
khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình
nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho
việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao
trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái
dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc
chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo:
“phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không
chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy
mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh
nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho
tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại,
tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào
tôi cũng
tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại
cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn
là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.
Cảm ơn cuộc
đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không
quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và
thắm thiết hơn.
Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012
NGẪU HỨNG NỬA ĐÊM
Đêm nay sầu kéo lê thê
Buồn giăng ngập lối tràn trề tim đau
Nhớ người nhắn hỏi đôi câu
Im hơi, lặng tiếng - canh thâu giấc nồng
Mình ta đối diện với lòng
Ngán ơi nên nỗi sầu đong vơi đầy
Trời à, biết tính sao đây?
Số ta số khổ như vầy mãi sao?
Việc làm mong mỏi biết bao
Chẳng nơi nào gọi, trường nào cũng im
Gía mà có ít thông tin
Để tôi giữ chút niềm tin cho mình
Ui trời ơi! Khổ thật tình
Đêm khuya lại một bóng hình bơ vơ...
Thứ Tư, 10 tháng 8, 2011
HOA TRA VA MUA
Nhìn hạt mưa rào rơi kẽ lá
Dưới thềm hoa trà khẽ rung rinh
Nhìn mưa hoa vẫn thầm mong đợi
Hạt nào lạc lối ghé hoa chơi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)