Từ khi bước
chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn
bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ
những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi
quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất, người luôn đồng hành với tôi
trong mọi niềm vui, nỗi buồn, không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng
“bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.
Minh Anh học
cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với
nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ
khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc
xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh
Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn
có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh.
Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả
là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi,
bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn
nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất
thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường
như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như
chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi
giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn
nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn.
Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác
như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn
không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quên được
hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn
say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng
thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ
Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.
Dáng người
nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh
khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình
nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho
việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao
trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái
dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc
chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo:
“phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không
chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy
mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh
nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho
tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại,
tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào
tôi cũng
tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại
cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn
là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.
Cảm ơn cuộc
đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không
quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và
thắm thiết hơn.
hay
Trả lờiXóaHay
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBan tu lam sao? Hay that!
Trả lờiXóabạn làm ak ? cug hay đóa
Trả lờiXóahay
Trả lờiXóatuong doi
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóauk
XóaHay
Trả lờiXóahay. nhưng bạn cũng phải chấp nhận những ý kiến đóng góp khác chứ
Trả lờiXóađúng rùi ý , phải cần bít những ưu , khuyết điểm của bài văn thì nó mới good dc
Xóamình nghĩ bạn nên viết về cảm nghĩ nhiều hơn
Trả lờiXóako có dàn bài ak
Trả lờiXóabài văn hay đấy!Cảm ơn bạn nhé!
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóanhư cái loz
Trả lờiXóanhư cái loz
Trả lờiXóahay
Trả lờiXóahay nhất kết bài
Trả lờiXóahay nhất kết bài
Trả lờiXóabài văn thật sự nó hay , nhưng hình như mik thấy nó chưa nghiêng về cảm nghĩ thị phải .. nhưng dù gì bạn cần phải nghe mọi người góp ý để có thể chỉnh sửa bài văn và rút kinh nghiệm cho lần sau chứ
Trả lờiXóahay quá bạn ơi
Trả lờiXóahay
Trả lờiXóahay nhưng cần ộc lọ cảm xúc và biểu cảm nhiều hơn
Trả lờiXóađcj
Trả lờiXóacần thêm cảm xúc và biểu cảm nhiều hơn
Trả lờiXóahay
Trả lờiXóaTình bạn là một thứ tình cảm tốt đẹp, không thể thiếu trong cuộc sống, bạn bè giúp đỡ ta, động viên khích lệ ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn cùng ta. Ai cũng có rất nhiều bạn, nhưng chỉ có một hoặc một vài người bạn thân. Em cũng vậy, đến đây em muốn nói tới Thanh – cô bạn thân nhất của em.
Trả lờiXóaThanh và em đã học cùng nhau từ hồi lớp Ba và đến bây giờ khi đã học lớp Bẩy hai đứa vẫn học chung một lớp với nhau. Đã gọi là bạn thân thì mức độ thân thiết sẽ hơn rất nhiều những người bạn khác, ban đầu chúng em cũng là những người bạn bình thường như bao người bạn khác, em vốn là một cô bé ít nói, ít nói chuyện với các bạn trong lớp, trong khi đó Thanh là lớp trưởng của lớp, học rất giỏi và tham gia rất nhiệt tình các hoạt động của Đội của trường.
Thế rồi một hôm em bị ốm nặng, phải nghỉ học mất một tuần, Thanh đã thường xuyên đến nhà thăm em và chép bài giúp em đồng thời giảng bài cho em để em nắm được những bài học trên lớp. Và chúng em bắt đầu thân nhau từ hồi đó, qua việc này em cảm nhận được rằng Thanh rất quan tâm đến người khác, không phải vì trách nhiệm của một lớp trưởng mà vốn dĩ Thanh đã là một người như vậy. Một lần, cô giáo phát động phong trào “Đôi bạn cùng tiến”, Thanh xung phong sẽ ghép thành đôi với em, vì lực học của em cũng khá kém, thế rồi chúng em được cô giáo chuyển chỗ cho ngồi cạnh nhau, tình bạn của hai đứa càng ngày càng trở nên thân thiết.
phat bieu cam nghi ve mot nguoi ban cua em
Em thường xuyên đến nhà Thanh để làm bài tập, đến nhà bạn ấy mới biết không chỉ học giỏi mà Thanh còn rất hiếu thảo với bố mẹ, tuy còn nhỏ tuổi nhưng ngoài giờ học trên lớp Thanh còn giúp đỡ bố mẹ làm một số việc nhà. Chỉ trong một thời gian, lực học của em đã khá hơn rất nhiều và em cũng hòa đồng hơn, tham gia hoạt động của trường nhiều hơn. Từ đấy đến bây giờ, khi đã học lớp Bẩy chúng em vẫn là một đôi bạn thân thiết, chúng em hay đến nhà nhau chơi, bố mẹ em rất quý Thanh và ngược lại bố mẹ em cũng vậy. Bố mẹ hai đứa rất vui vì con mình có một tình bạn đẹp như thế, cùng giúp đỡ nhau trong học tập. Như thế là tình bạn của hai đứa em đã được bốn năm, tuy không phải là một thời gian dài nhưng cũng đủ để chúng em hiểu về tính cách của nhau.
Thỉnh thoảng tuy có những cãi vã giận hờn nhưng chỉ một thời gian ngắn là hết và chúng em lại thân thiết như ban đầu. Em rất thích vẽ nên ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang, còn Thanh, bạn ấy ước mơ trở thành một cô giáo dạy Văn. Và chúng em đang cố gắng hết sức mình để thực hiện ước mơ của riêng mình. Không biết mỗi khi lên lớp mới chúng em có được học cùng nhau nữa không, nhưng cho dù không được học cùng nhau nữa thì tình bạn của hai đứa vẫn vậy. Như câu thơ: “Đã là bạn suốt đời là bạn/ Đừng như sông lúc cạn lúc bồi”. Mỗi khi một trong hai đứa có truyện không vui, thì lại tìm đến đứa kia để kể lể, tìm nguồn động viên, khích lệ.
Thanh là một người bạn tốt và tình bạn của em rất thân thiết. Cuộc sống còn rất nhiều điều đổi thay nhưng mong rằng tình bạn của chúng em sẽ mãi thân thiết như vậy.
Theo: Ngọ Thị Quỳnh
Tình bạn là một thứ tình cảm tốt đẹp, không thể thiếu trong cuộc sống, bạn bè giúp đỡ ta, động viên khích lệ ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn cùng ta. Ai cũng có rất nhiều bạn, nhưng chỉ có một hoặc một vài người bạn thân. Em cũng vậy, đến đây em muốn nói tới Thanh – cô bạn thân nhất của em.
Trả lờiXóaThanh và em đã học cùng nhau từ hồi lớp Ba và đến bây giờ khi đã học lớp Bẩy hai đứa vẫn học chung một lớp với nhau. Đã gọi là bạn thân thì mức độ thân thiết sẽ hơn rất nhiều những người bạn khác, ban đầu chúng em cũng là những người bạn bình thường như bao người bạn khác, em vốn là một cô bé ít nói, ít nói chuyện với các bạn trong lớp, trong khi đó Thanh là lớp trưởng của lớp, học rất giỏi và tham gia rất nhiệt tình các hoạt động của Đội của trường.
Thế rồi một hôm em bị ốm nặng, phải nghỉ học mất một tuần, Thanh đã thường xuyên đến nhà thăm em và chép bài giúp em đồng thời giảng bài cho em để em nắm được những bài học trên lớp. Và chúng em bắt đầu thân nhau từ hồi đó, qua việc này em cảm nhận được rằng Thanh rất quan tâm đến người khác, không phải vì trách nhiệm của một lớp trưởng mà vốn dĩ Thanh đã là một người như vậy. Một lần, cô giáo phát động phong trào “Đôi bạn cùng tiến”, Thanh xung phong sẽ ghép thành đôi với em, vì lực học của em cũng khá kém, thế rồi chúng em được cô giáo chuyển chỗ cho ngồi cạnh nhau, tình bạn của hai đứa càng ngày càng trở nên thân thiết.
phat bieu cam nghi ve mot nguoi ban cua em
Em thường xuyên đến nhà Thanh để làm bài tập, đến nhà bạn ấy mới biết không chỉ học giỏi mà Thanh còn rất hiếu thảo với bố mẹ, tuy còn nhỏ tuổi nhưng ngoài giờ học trên lớp Thanh còn giúp đỡ bố mẹ làm một số việc nhà. Chỉ trong một thời gian, lực học của em đã khá hơn rất nhiều và em cũng hòa đồng hơn, tham gia hoạt động của trường nhiều hơn. Từ đấy đến bây giờ, khi đã học lớp Bẩy chúng em vẫn là một đôi bạn thân thiết, chúng em hay đến nhà nhau chơi, bố mẹ em rất quý Thanh và ngược lại bố mẹ em cũng vậy. Bố mẹ hai đứa rất vui vì con mình có một tình bạn đẹp như thế, cùng giúp đỡ nhau trong học tập. Như thế là tình bạn của hai đứa em đã được bốn năm, tuy không phải là một thời gian dài nhưng cũng đủ để chúng em hiểu về tính cách của nhau.
Thỉnh thoảng tuy có những cãi vã giận hờn nhưng chỉ một thời gian ngắn là hết và chúng em lại thân thiết như ban đầu. Em rất thích vẽ nên ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang, còn Thanh, bạn ấy ước mơ trở thành một cô giáo dạy Văn. Và chúng em đang cố gắng hết sức mình để thực hiện ước mơ của riêng mình. Không biết mỗi khi lên lớp mới chúng em có được học cùng nhau nữa không, nhưng cho dù không được học cùng nhau nữa thì tình bạn của hai đứa vẫn vậy. Như câu thơ: “Đã là bạn suốt đời là bạn/ Đừng như sông lúc cạn lúc bồi”. Mỗi khi một trong hai đứa có truyện không vui, thì lại tìm đến đứa kia để kể lể, tìm nguồn động viên, khích lệ.
Thanh là một người bạn tốt và tình bạn của em rất thân thiết. Cuộc sống còn rất nhiều điều đổi thay nhưng mong rằng tình bạn của chúng em sẽ mãi thân thiết như vậy.
Theo: Ngọ Thị Quỳnh